BỐN NGƯỜI BẤT TỬChương 16: Tượng đỏ

“Lùi lại phía sau! "Junis khẽ khịt mũi.

Trong mê cung, ánh lửa bập bùng chợt lóe lên, chiếu sáng cả lối đi tối tăm.

Trên nền đất tối tăm, một bộ xương trắng mục nát hiện ra chắn cả con đường.

Junis có chút bất an.

Ở phía cuối con đường là đôi mắt xanh lè dày đặc, phát ra ánh sáng màu tím. Những đôi mắt này giống như con ngươi của thần chết, khiến người ta cảm thấy sởn tóc gáy.

Tất cả chúng đều có màu đỏ sẫm, toàn thân đầy gai, giống như hình ảnh chiếc gai đỏ đã được phục chế trong tờ tranh.

Là một nhím mực gai đỏ sau khi đã đột biến!

Ngay lập tức, những con nhím mực này phát ra những tiếng kêu kỳ lạ giống như linh cẩu, lao vào như nước thủy triều.

Đối mặt với tình huống nguy hiểm như vậy, ngay cả một Chưởng môn cấp B cũng không né tránh kịp.

Vô số cao thủ đã đến đây, và những mảnh xương trắng này chính là kết cục của họ.

Trong số các giáo viên và sinh viên của Pavos, chỉ có ít người trong số họ có thể một mình đột phá bày nhím đột biến này.

"Mau lên, xông lên đi"

Chỉ nhìn thấy Junis hơi run lên, một tay hơi vẫy, lập tức dựng lên một bức tường lửa chắn phía trước, còn tay kia trực tiếp nắm chặt tay Thương Trạch, chuẩn bị lao về bầy nhím giống như thần chết.

Thương Trạch sững sờ, điều này thật quá đáng.

“Sư tỉ, có phải cô đang cố che giấu nỗi sợ hãi của mình không?” Thương Trạch thờ ơ hỏi.

"Im đi" đôi bàn tay mềm mại của Junis đang đổ mồ hôi.

"Đừng vội, hãy nói cho tôi biết cậu đang tìm gì, tôi sẽ giúp cậu. Đến lúc đó cậu bảy phần tôi ba phần, cậu có thể giúp tôi trong buổi vũ hội, chỉ cần ..."

"Ái dà, cậu có khó chịu không?"

Junis hơi cáu kỉnh và ngọn lửa bùng lên dữ dội hơn, trên đường đi, tất cả những con nhím mực dám cản đường đều bị đốt thành than.

Lúc này, vẻ mặt lãnh đạm ban đầu của cô ấy vừa có chút tức giận, vừa rất cảm động, giống như ma nữ thiêu đốt mọi thứ, thiêu đốt lòng người.

"Nhiệt độ thịt nướng rất tốt, nhưng đồ ăn khuya quá chán"

Trong khi chạy, nhìn khối đen quấn quanh con Dao trúc, Thương Trạch vừa hít hà, rồi lắc lắc mấy cái điều khiển con Dao trúc cắm vài khúc dưới chân, rồi đưa lên trước mặt “cái này gọi là tùy cơ ứng biến ”.

"Chàng trai này..."

Junis đang lao đến phía trước quay đầu lại nhìn, tức giận đến nỗi người run bần bật, nhìn thấy Thương Trạch đã bỏ thứ ghê tởm này vào miệng và đang nhai.

"Hừ ~" trong lòng cô, đã quá khác nhau rồi!

Tuy Người thức tỉnh và con quái thú là thức ăn của nhau, có thể tăng cường thể lực hoặc máu, nhưng cô không ăn tất cả động vật, đặc biệt là loại thứ xấu xí này.

Nhìn Thương Trạch chậm rãi nhai và nuốt, bụng cô không khỏi quặn lên.

"Đừng nhìn tôi như vậy. Mấy ngày nay tôi chỉ ăn một bữa trưa, và nó vẫn là bữa rẻ nhất. Tôi không thể ăn cô, ăn sắc đẹp cũng không no được. Tôi phải tìm thứ gì đó để hỗ trợ dạ dày của tôi. "

Răng của Junis kêu cót két.

“Cô đang nghiến răng à? Nếu cô đói, hãy ăn một miếng. Đây có thể coi là thứ tăng cường thể lực, rất bổ."

Thương Trạch vừa ăn vừa lấy con Dao trúc cắm vào phần thịt đen ngòm, đặt ngang trước miệng Junis.

"Tên khốn, đừng nói nữa, bỏ ra ngay!"

Junis chạy nhanh hơn.

Chẳng bao lâu, họ giống như một chiếc máy ủi phun lửa đã nghiền nát đàn nhím mực và nhân tiện thu hoạch một bữa tối ngon lành.

Không biết đã chạy bao lâu, cuối cùng họ đã nhìn thấy cánh cửa bằng đồng ở phía trước.

Cánh cửa phủ đầy dấu vết thời gian, và một cánh cửa mở vào trong.

Quay đầu nhìn lại, những con nhím mực này dường như nhiều vô kể, chúng lao ra từ nhiều ngã ba khác nhau, chặn đường phía sau của bọn họ.

Vô số đôi mắt màu tím lộ ra tia sáng lạnh lùng khát máu, kiên quyết khóa chặt sinh vật sống trước mặt, chỉ cần năng lượng cạn kiệt, sẽ bị chúng nhấn chìm và nuốt chửng.

Chúng quá nhiều, Junis cũng hiểu rõ, muốn giết hết bọn chúng thì không biết đến khi nào.

Bây giờ, thứ cô thiếu nhất chính là thời gian.

"Đi thẳng vào!"

Hai người không còn vướng bận mấy con nhím mực này nữa, thu gọn ngọn lửa, chạy thẳng vào cánh cửa bằng đồng.

Sau khi bước vào, Junis nhấc đôi chân trắng nõn thon thả của mình lên và đá mạnh, cánh cửa cao nặng nề bị rung chuyển và đóng chặt lại.

Nhưng điều kỳ lạ là căn phòng tối om và yên tĩnh một cách lạ thường, không thấy bóng dáng của loài nhím mực gai đỏ.

Lẽ nào ở đây có cái gì đó khiến bọn chúng sợ hãi?

Nhờ ánh lửa, Thương Trạch nhìn xung quanh.

Khi quả cầu lửa to bằng móng tay cái quét qua không khí, những ngọn nến trên bức tường phía xa lần lượt được thắp sáng, chiếu sáng toàn bộ cung điện rộng rãi và hoành tráng.

Một bức tượng khổng lồ màu đỏ ngay lập tức lọt vào tầm mắt của hai người họ.

Con nhím thân hình sói, cao khoảng 40 mươi mét, trông giống như một con sói khổng lồ trong bộ giáp nhím, đứng ở sảnh giữa cung điện, cúi mình trước bàn thờ khổng lồ, nhìn xuống như một con quỷ, một luồng khí đè nén và khiếp đảm bao trùm khắp nơi đây.

Thương Trạch chăm chú nhìn, miệng lẩm bẩm từng chữ: "Kỳ trạng như phối, xích như đan hoả, kỳ minh viết [Khuyển Lệ] (nghĩa là Hình dáng của nó là kết phối, đỏ rực như lửa, tên của nó là Khuyển Lệ). Nếu ai nhìn thấy thì là đại dịch của nước ấy.”

Cuối cùng cũng tìm thấy rồi!

Trong ánh mắt của Junis loé lên sự vui mừng phấn khởi, đây chính là con quái thú【Khuyển Lệ】ghi chép trong sách "Sơn Hải Kinh”.

Cô ấy đã đọc “Sơn Hải Kinh”.

Mẹ cô ấy là một nhà địa lý ở Trung Quốc và bà say sưa nghiên cứu cuốn thư tịch cổ này. Cuốn sách này ghi lại những kiến ​​thức địa lý khác nhau trong truyền thuyết, bao gồm núi và sông, bộ tộc, cây cỏ, chim thú, tế lễ, y học, thuật phù thuỷ và phong tục, v.v... Nội dung rất thú vị, rất có thể trong đó chứa bí mật về nguồn gốc của Người thức tỉnh.

Nó giống như bí ẩn về Tượng Nhân sư, dẫn dắt những người hiếu kỳ vào vực thẳm.

Trên thực tế, ý định ban đầu của Pavos thành lập Câu lạc bộ Thượng Dị là tìm kiếm sự thật về nguồn gốc của Người thức tỉnh, đây cũng chính là một trong những nguyên nhân mà Junis tham gia câu lạc bộ.

Trong ánh lửa bập bùng, Junis có chút thương cảm và vui mừng, bí mật mà mẹ cô suốt đời theo đuổi nghiên cứu cuối cùng cũng được kiểm chứng tại nơi này.

Những tàn tích của mê cung bị chìm trong sa mạc này vẫn chưa hoàn toàn biến mất theo năm tháng.

Chúng thực sự tồn tại.

“Đây có phải là thứ mà Pavos đang tìm kiếm không, ác thú?” Thương Trạch nhướng mày hỏi.

"Chỉ là một bức tượng, nếu bạn sợ hãi, hãy ở lại đó"

Khóe miệng của Junis khẽ co giật, cô giơ tay đang bị còng với Thương Trạch lên, ngọn lửa đột nhiên bừng sáng.

Còng tay tan chảy.

Cô quay đầu lại, nhìn Thương Trạch với điệu bộ của một người chiến thắng, sau đó đi về phía bàn thờ.

Bàn thờ màu đen, hình vuông, cao chỉ khoảng tám mét, cô ấy nhẹ nhàng nhảy lên, bám chặt, sau vài lần nhảy lên trên, cô ấy đã đứng ở trên đầu bức tượng màu đỏ.

Thương Trạch lắc đầu, lấy máy ảnh ra chụp vài tấm hình, ngồi xuống chỗ cũ và bắt đầu nếm thử món thịt nướng.

Cậu ta đồ rằng cô ấy sẽ lấy máu của con ác thú bôi lên bức tượng.

Đây mới là mục đích thực sự của cô ấy.

Một nữ sinh có lai lịch bí ẩn là sinh viên của Pavos, cô ẩn mình ở Câu lạc bộ Thượng Dị suốt một năm, chờ cơ hội tìm ra manh mối về con ác thú trong “Sơn Hải Kinh”, và lẻn vào khu vực cấm này để lấy máu của con ác thú.

Bình thường cô ấy hay thui thủi một mình, không bao giờ tham gia vào các cuộc vũ hội, không kết giao với giới quý tộc, và sức mạnh của cô ấy lại càng bí ẩn.

Người như vậy, ngoài là sát thủ bóng đêm, thì còn có thế lực nào nữa?

Thương Trạch vừa ăn vừa nghĩ, và chợt ngẩng đầu nhìn lên.

Phía trên bức tượng màu đỏ, một quả cầu lửa sáng lên và bay về phía này!

FILAB
Twitter:@FOURIMMORTALS
Discord:http://discord.gg/filab
Subscribe to FILAB Official
Receive the latest updates directly to your inbox.
Mint this entry as an NFT to add it to your collection.
Verification
This entry has been permanently stored onchain and signed by its creator.