BỐN NGƯỜI BẤT TỬ Chương 17: Cơ quan

Thương Trạch ngồi tại chỗ, nhìn lên quả cầu lửa sắp bay khỏi bức tượng to lớn, bất động.

Bùm!

Quả cầu lửa rơi xuống mặt đất cách Thương Trạch ba mét, đột nhiên nổ tung, hậu quả tràn ra xung quanh tạo thành một đám bụi lớn.

Trong lớp bụi, cậu ta nghiêng đầu nhìn Junis ở phía trên, và lúc này cô ấy đang vẫy tay với cậu ta.

Ừm? Đây là đang mời mình lên chăng?

"Đó là một cách chào hỏi vô cùng đặc biệt "

Sau một vài sải chân và những cú nhảy, bóng dáng của Thương Trạch vụt sáng, và ngay sau đó cậu ta đã nhảy lên đầu của bức tượng màu đỏ cao khoảng 40 mét.

Trên sống mũi hình đầu sói to lớn, trước mắt rộng hơn một mét, hai người bọn họ trông thật nhỏ bé.

Xèo!

Vừa đứng vững, thì một ngón tay mảnh khảnh có ngọn lửa đánh tới, chỉ thẳng vào trước mắt Thương Trạch, ngọn lửa nóng bỏng chỉ còn cách lông mi của cậu ta một milimet.

“Tại sao cậu không tránh?” Junis lạnh lùng hỏi.

"Tại vì…"

Thương Trạch trấn tĩnh, nhìn cô ấy với ánh mắt cực kỳ nghiêm túc, và nói với giọng bình tĩnh:

"Phản ứng không kịp"

Lời trả lời thật thà, Junis nghiêng đầu mím môi bất lực.

"Giúp đỡ tôi, nếu thành công sẽ chia cho cậu một nửa"

Trong hai nhãn cầu lớn của bức tượng đính những hạt trân châu màu đỏ nhạt to bằng lòng bàn tay, có một nửa lộ ra ngoài.

Máu của ác thú chính ở chỗ này.

Hạt trân châu màu đỏ rất chắc chắn, hai người đồng thời giữ nó và cùng dùng lực kéo mạnh, hạt trân châu màu đỏ bắt đầu lung lay và nhanh chóng rơi ra khỏi nhãn cầu, sau đó, họ lại tháo một hạt màu đỏ khác.

Nắm ở trong tay, bề mặt hạt trân châu nhẵn nhụi, có máu chảy bên trong, trong một khoảnh khắc, dường như cảm nhận được ác thú cổ đại đã xuất hiện trở lại.

Nếu như là người thường, chắc chắn sẽ sợ đến không thở được.

Thương Trạch chơi với hạt trân châu màu đỏ, phán đoán từ hơi thở phát ra, giá trị huyết thống của máu ít nhất là cấp S.

Chỉ cần ít máu dấu vết này, sau khi bị pha loãng gấp trăm lần, dù chỉ một giọt nhỏ cũng đủ khiến cho thể chất đỉnh cao cấp C tăng  đến cấp B đại kiện tướng.

Đúng lúc này, một tiếng ầm ầm đột nhiên vang lên, toàn bộ đại sảnh bắt đầu rung động, hai tròng mắt mất đi con ngươi nhìn cũng rất kỳ quái, dường như sự tức giận để đáp lại hạt trân châu màu đỏ bị cướp đi.

"Có cơ quan chăng?"

Lại có một âm thanh dâng trào, trong lòng hai người hơi chột dạ, lập tức cúi xuống nhìn mặt đất cung điện, quả nhiên là nước rỉ ra! Hơn nữa, tốc độ nước thấm cực nhanh, không bao lâu mặt đất đã tràn trề.

Mực nước ngày càng dâng cao, tốc độ nhìn bằng mắt thường không thấy độ cao của bàn thờ, sau đó mới dần dần chậm lại.

Cùng lúc đó, có một tiếng kêu kỳ quái bao trùm cả điện đường, cả ngàn bóng đỏ nổi lên trên mặt nước, như thể bị máu tươi nhuộm đỏ.

Đó là nhím mực gai đỏ, chúng lũ lượt tiến ra.

Những con nhím này phát ra những tia sáng tham lam trong đôi mắt, chúng vây quanh bức tượng, từng con từng con một, nhe nanh nhọn, mong đợi có người sẽ ngã xuống.

“Chậc chậc chậc chậc, nếu rơi xuống chỗ này, e rằng không còn nguyên thi thể.” Thương Trạch nhìn xuống dòng nước đỏ ngầu bên dưới, sau đó quay sang Junis trêu chọc, “Cô nói đúng đấy.”

Ngay lúc cậu ta quay đầu lại, Junis không nói một lời đã nghiến răng nhảy xuống!

"Này, chỉ nói đùa thôi"

Nhìn thấy Junis đã ngã xuống, Thương Trạch không kịp suy nghĩ nguyên nhân, lưỡi dao trúc trong tay bay ngay ra ngoài, mang theo những dải lụa.

Cô gái này rơi xuống rất nhanh, hình như bị nội lực thúc đẩy, cô ấy đang vội vàng đầu thai sao?

Ngay khi những dải lụa vừa quấn quanh eo cô ấy thì cô ấy đã chìm trong nước, con nhím mực ngay lập tức lao tới như con sói đói vồ mồi, điên cuồng xông ra.

Thương Trạch lập tức kéo dải lụa, nhưng mắt cậu ta run lên khi phát hiện dải lụa quấn quanh người Junis đã đứt.

Lúc này, nước vào vị trí bắt đầu khuấy động dữ dội.

Một lúc sau, nước dâng lên, những con nhím mực xung quanh đều nổ tung tóe phun ra máu, một bóng người từ dưới nổi lên trên mặt nước, không một con nhím mực nào dám đến gần.

Thương Trạch thở phào nhẹ nhõm, men theo bức phù điêu tụt xuống, trong vòng vây của những con nhím mực, bế Junis lên và đưa cô ấy trở lại bức tượng.

Người cô ấy không bị thương, nhưng cơ thể cô ấy rất nóng, hai má ửng hồng, ngay cả bộ đồ chống cháy đặc biệt cũng bị xé toạc, cơ thể tuyệt mĩ của cô ấy lộ ra nửa kín nửa hở, giống như quả trứng luộc bị bóc khắp nơi, lộ ra những mảng trắng như tuyết.

Một mùi thơm thoang thoảng tràn ngập cánh tay khiến Thương Trạch lúng túng ngượng ngùng, cậu quay mặt đi và đặt Junis xuống.

Lẽ nào đây là hành động tự hại mình bằng lửa mà Mạc Khả đã nói?

Rõ ràng Thương Trạch có thể cảm nhận được năng lượng của các mạch máu đang sôi sục trong cơ thể Junis.

Bằng kinh nghiệm điều trị trước đây, Thương Trạch đã thấy có nhiều trường hợp do tác dụng phụ làm đột biến huyết thống của thánh thú, các triệu chứng biểu hiện có thể giống nhau, nhưng nguyên nhân thì khác nhau.

Một trong số nguyên nhân đó là do giá trị thiên phú của huyết thống quá cao, trong hàng vạn người thì có một người như vậy, cậu từng nhìn thấy hai người, một người là chính mình, còn lại là một cô gái xa lạ để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng cậu ta.

Bây giờ, Junis rất có thể sẽ là người thứ ba.

Cô ấy chắc thường sử dụng ngoại lực hoặc thuốc đặc biệt để giảm cơn đau và cố gắng biểu hiện như người bình thường, giấu đi sự mạnh mẽ.

Đúng như câu nói, muốn đội được vương miện thì phải chịu được sức nặng của nó,  muốn nắm được mũi nhọn thì phải chịu đau, cái gì cũng có hai mặt, thành tích và giá trị cùng tồn tại.

Khả năng chữa trị của Thương Trạch cũng bất lực đối với trường hợp này.

Xem ra cậu ta chỉ có thể dùng chiêu đó.

Không biết trong bao lâu, Junis dần dần tỉnh lại.

Khi mở mắt ra, cô như một người vừa tỉnh giấc mộng, đột nhiên ngồi dậy, ôm lấy bộ ngực đang đập thình thịch, thở hổn hển.

Cô cảnh giác nhìn xung quanh, cho đến khi nhìn thấy Thương Trạch đang ngồi cách đó không xa, mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm.

Cúi nhìn xuống bản thân, thấy mình chỉ mặc một chiếc áo khoác che gần hết cơ thể, đôi chân thon dài lộ ra, cặp đùi trắng nõn nà của cô cũng hiện ra, bên cạnh còn sót lại đôi giày bị cháy dở.

Cô sờ vào áo khoác, trên đó vẫn còn lưu lại hơi nóng của ngọn lửa, khuôn mặt trắng bệch đột nhiên ửng hồng.

“Cậu đang làm gì vậy?” Junis nhìn theo bóng lưng của Thương Trạch, ánh mắt trở nên sắc bén.

: “Câu cá"

Thương Trạch ngồi trên mũi bức tượng, trên tay cầm một chiếc cọc trúc, đầu còn lại của chiếc cọc buộc một dải lụa dài hàng chục mét, treo lơ lửng gần mặt nước bên dưới.

Lưỡi trúc cuốn dải lụa như miếng mồi nhử con nhím mực dưới nước.

"Cậu làm thế nào cứu được tôi"

Giọng nói của Junis gấp gáp, như muốn chứng minh điều gì đó, hiện giờ cơ thể cô đã hết đau, nhưng hiếm có người nào trên thế giới có thể khống chế tác dụng phụ này.

"Đơn giản nhất, chỉ cần ngâm mình trong nước một lúc thôi"

“Ngoài cách chữa này, cậu có khả năng nào khác không?” Junis truy hỏi.

Thương Trạch dừng lại và nói: "Tất nhiên, bong bóng massa tẩm quất, câu cá và kỹ nghệ truyền thống, cái gì cũng tinh thông."

Junis thay quần áo xong, vẫn mặc trang phục trước đó, bên trong áo phông trắng in hình hoạ tiết ngọn lửa cháy đỏ rực kết hợp với quần sooc bò chống cháy bó sát, loại sản xuất hàng loạt.

Nghe những điều nhảm nhí về việc tập Thái cực quyền, cô rung đôi chân trắng nõn thon thả về phía Thương Trạch.

"Tin hay không tùy cậu, tôi sẽ đá cậu"

“Vậy thì cô chỉ có thể ở đây cả đời.” Thương Trạch không quay đầu nhìn lại.

"Vẫn chưa có nơi nào bẫy được cô nương này nhé", Junis tự tin nói.

Cô cũng không truy hỏi nữa, nhìn bốn bức tường trong cung điện, ánh mắt sắc như dao, một quả cầu lửa trong tay ném ra.

Khi nó bay vào buawcs tường không phát ra tiếng động nào, mà là biến mất ngay như hoà tan vào trong nước, không để lại dấu vết.

Trong giây lát, quả cầu lửa bay ra từ các bức tường khác cho đến khi nó giảm tốc độ và rơi xuống nước.

Đây có phải là giới hạn không gian không? Junis đau lòng nói.

"Tôi đã thử nó. Tất cả các bức tường ở đây đều có mảng không gian. Nếu như dùng vũ lực phá, tôi sợ rằng toàn bộ mê cung sẽ sụp đổ."

[FILAB
Twitter:@FOURIMMORTALS
Discord:http://discord.gg/filab](FILAB
Twitter:@FOURIMMORTALS
Discord:http://discord.gg/filab)

Subscribe to FILAB Official
Receive the latest updates directly to your inbox.
Mint this entry as an NFT to add it to your collection.
Verification
This entry has been permanently stored onchain and signed by its creator.