Chào các anh chị em,
Đã lâu rồi tôi chưa viết bài nào. Bài cuối cùng tôi viết là Episode 5 - Chơi “Real Yield” thế nào cho đúng rơi vào 30/4/2024, tính đến nay cũng đã gần 1 năm trời. Chẳng qua là tôi bận bịu với “chuyện nhân gian” quá, hết dự án này đến tham vọng nọ…
Sau gần 1 năm, vào đúng cái thời điểm mà tôi nghĩ rằng mang nhiều tính then chốt kể cả về mặt kinh tế vĩ mô (Ông Trump lên làm tổng thống, áp hàng rào thuế quan cực kỳ aggressive mà có thể châm ngòi cho cuộc chiến tranh thương mại giữa 2 nền kinh tế lớn nhất thế giới là Mỹ và Trung Quốc; Kinh tế thế giới có nguy cơ rơi vào suy thoái; Chu kỳ 4 năm của crypto đã tới mà mãi chưa thấy dấu hiệu của bull đâu…) lẫn các ngữ cảnh gần gũi hơn xảy ra trong nước như tình hình thất nghiệp gia tăng, khó xin việc làm cho những người tầm tuổi trung niên, và thời điểm này “làm gì ra tiền” cũng khó. Sau tất cả những thứ đó, chắc hẳn anh chị em đều có chung quan điểm với tôi là thế giới này chẳng có gì là bất biến và chắc chắn cả. Cho dù anh chị em đang có một cơ ngơi kinh doanh đang ăn nên làm ra, hay đang là giám đốc trưởng phòng tập đoàn ABCXYZ nọ kia lương lên tới hơn trăm triệu mỗi tháng, nhưng việc ngay mấy tháng sau doanh nghiệp phá sản, hay tập đoàn mà anh chị em gắn bó suốt cả thập kỷ phải cắt giảm nhân sự, và việc anh chị em phải ôm thùng các-tông dọn đồ ra khỏi văn phòng không phải là chuyện viển vông. Những người sếp mà trước đây coi anh chị em như là “những người thân trong gia đình thứ 2 của mình” cũng có thể sẽ là người ký quyết định sa thải anh chị em trong ngày mai. Những dự định kinh doanh đầy tham vọng và hào hứng cũng có thể kết thúc trong sự thảm bại ê chề, anh chị em thì tiền mất, tinh thần xuống tới đáy và kiệt sức…
Vậy nên, trong một thế giới không ổn định như vậy, ta trông chờ vào những thứ ổn định như công việc, khoản tiền lương hậu hĩnh là một kế hoạch không hề ổn chút nào!
Đó là lý do vì sao sau khi bước qua tuổi 30 từ 9 năm trước, tôi đã ám ảnh về việc phải xây dựng 1 kênh đem lại thu nhập bị động (passive income) cho mình, chứ chẳng lẽ cứ đi làm để kiếm tiền, khi ráo mồ hôi là cũng hết tiền thế này sao? Tôi muốn build 1 kênh mà:
Khi tôi ngủ nó vẫn làm việc kiếm ra tiền
Khi tôi bị bệnh, nằm ốm ở nhà không lao động được, nó vẫn kiếm ra tiền
Giúp tôi có nhiều thời gian tự do hơn để chăm sóc những thứ giá trị xung quanh mình (như gia đình, lối sống, và nhiều topic khác, kế hoạch khác mà mình muốn thực hiện…)
Thực ra trong suốt 1 năm vừa rồi, tôi cũng định bụng viết tiếp blog để duy trì một cái mạch xuyên suốt và tương tác với anh chị em. Thế nhưng tôi bị cái suy nghĩ “mọi thứ cần phải thật hoàn hảo” nó kìm hãm tôi viết. Bởi tôi muốn mỗi một bài viết ra phải cực kỳ insightful, phải cung cấp 1 thứ như dạng playbook và cực kỳ nhiều thông tin để người đọc có thể áp dụng luôn sau đó. Và tất nhiên để viết được những thứ như vậy (đặc biệt cho những người đọc F0) thì thường mất rất nhiều thời gian, công sức lên lớp lang bài viết, lựa chọn cắt ghép ảnh v.v…
Do vậy đa phần suốt 1 năm qua tôi viết bằng tiếng Anh trên X với chủ đề chuyên sâu mà phần lớn các anh chị em F0 đọc sẽ không hiểu là nhiều.
Nhưng mà sau tất cả, tôi nghĩ rằng mình… chả việc mẹ gì phải tự gây áp lực lên chính mình như vậy. Thực ra chắc gì những người đọc blog của tôi đã cần tìm tòi 1 “cửu âm chân kinh” hoàn chỉnh đâu. Mà đa phần họ đọc blog vì muốn được nghe “những câu chuyện” được chia sẻ của người viết là chính. Nó là những mảnh ghép vụn vặt, những thứ để họ có thể đọc và lấy cảm hứng, hoặc là sẽ tự reflect vào chính bản thân họ để mà chiêm nghiệm, và hiệu chỉnh cuộc sống của mình theo một hướng tốt hơn trong tương lai. Thế nên, ngoài tôi đặt áp lực mình phải viết thứ gì đó theo dạng 1 master-piece ra, thì thực ra chả ai quan tâm tôi viết cái mẹ gì cả.
Vậy nên từ giờ trở đi tôi sẽ chăm viết nhiều hơn, vẫn xoay quanh về chủ đề kiếm yield, lợi tức, xây dựng kênh thu nhập bị động này thôi, nhưng thay vì viết đa dạng hóa blog bằng cách viết về 1,000 chủ đề khác nhau, thì tôi sẽ viết xoáy sâu vào 1 chủ đề bằng 1,000 góc cạnh khác nhau để tạo sức công phá mạnh vào tư duy người đọc.
Đó!
Cái Episode 6 này tôi nghĩ nó cũng chỉ vậy vậy thôi. Dạo này thì tôi chuyên tâm nghiên cứu về cái mảng “real yield” - stake token để kiếm revenue sharing từ 1 hệ thống, hơn là LPing trên các AMM để kiếm trading fees. Thực ra tôi vẫn làm LPing và kiếm fees từ đó, nhưng tôi nghĩ việc stake 1 token cụ thể để hưởng lợi tức, cái hành vi đó nó gần gũi với việc ôm cổ phiếu 1 công ty để hưởng cổ tức ngoài đời thực, nó sẽ dễ cho các bạn F0 nắm bắt và thực hiện được hơn.
Sắp tới, tôi sẽ đi sâu về việc tôi sẽ tích lũy đồng BGT của Berachain nhiều nhất có thể, để hưởng lợi tức của nó tới khi về già như thế nào. Hẹn gặp lại anh chị em trong các episode sau nhé!